Tháng Mười Hai cuối năm bận rộn, có một chút khoảng ngơi nghỉ để sếp và nhân viên nói chuyện cùng nhau. Cả hai nói về một nhân vật khác không có mặt ở đó. Sếp bảo nhân viên, trong một căn phòng, thì A luôn muốn được biết tới (thông qua thể hiện), mình là người thông minh nhất trong phòng.
The smartest person in the room – người thông minh nhất trong phòng là một nhận định, một nhãn dán, một mục tiêu mà cá nhân mỗi người có thể tự định đoạt cho riêng mình. Nhân viên lúc đó, qua câu chuyện với sếp, tự vấn bản thân mình, rằng liệu chúng ta có đang nỗ lực (có thể là trong vô thức) để trở thành một kiểu người như thế nào đó trong xã hội không?
Bạn có thể là người chăm chỉ nhất, bạn có thể là người may mắn nhất, bạn có thể là người cầu toàn nhất, bạn có thể là người có nhiều kinh nghiệm nhất, bạn có thể là người giàu nhất, bạn có thể là người đẹp nhất, bạn có thể là người quan trọng nhất. Có rất nhiều biến số, dán nhãn mà một người có thể trở thành trong suốt sự nghiệp của bản thân.
Việc bạn tự nhận định bản thân là như thế nào trong một căn phòng, hẳn sẽ cần đến việc nhìn nhận thấu đáo về bản thân. Tuy vậy, để trở thành một cá nhân được người khác dán nhãn giống với nhận định của chính bản thân, lại là một điều không dễ dàng. Sẽ có những người không thể nhận thức được rằng bản thân mình muốn trở thành như thế nào. Còn có những người lại quá tập trung vào sự phát triển và chính kiến của bản thân mà bỏ qua những nhận định của người xung quanh.
Ở câu chuyện với sếp, sếp nhận định A là người thông minh nhất trong phòng là ý kiến, một nhãn dán mang tính khách quan của sếp. Cá nhân A có hoặc có thể không có nhận thức tương tự, nhưng việc sếp nhận định A là như vậy cũng có giá trị tương đương, bởi những hành động, thể hiện, lời nói của A khiến cho người khác đánh giá A là như thế – một mối tương quan mật thiết giữa nội tại và cách mà nó lộ tỏ ra bên ngoài.
Điều đó có quan trọng không? Khả năng đồng nhất những gì bạn muốn mình trở thành và được người khác ghi nhận một cách rõ ràng?
Chúng ta, cứ mỗi năm trôi qua, lại có một quãng thời gian vào mỗi dịp cuối năm để nhìn nhận về bản thân. Những người bỏ qua điều này, hiển nhiên vẫn cần nhiều hơn đến sự trưởng thành về tâm trí, tư tưởng. Nếu bạn đã có thể dành thời gian lắng lặng vào dịp cuối năm để ngẫm nghĩ lại bản thân mình đã được và mất những gì trong năm qua, hiển nhiên, con đường phía trước cần phải đi sẽ mạch lạc, giàu quyết tâm và thuận lợi hơn bao giờ hết.
Nhân viên, sau cuộc nói chuyện với sếp, cũng mường tượng rõ về việc bản thân mình muốn trở thành một người như thế nào trong một căn phòng với những cá nhân có những dự định, mong cầu, và thế mạnh riêng. Nhân viên nghĩ rằng, giữa những con người chăm chỉ, quan trọng, hay đẹp đẽ, nhân viên muốn trở thành người tham vọng nhất.
Tham vọng như một con dao hai lưỡi vậy. Sẽ có những người nhận thấy tham vọng và nghĩ rằng bạn là một người có mục đích và biết nỗ lực trong cuộc sống, từ đó mà đánh giá hay kết giao với bạn tốt hơn. Cũng sẽ có những người cho rằng sự tham vọng của bạn là một điều đáng dè chừng, và từ đó mà có những hành vi, suy thức tương đương. Dễ thấy, dù bạn có muốn và nhìn nhận bản thân là một người có nhãn dán như thế nào đi chăng nữa, thì vẫn luôn có mặt xấu và tốt đi kèm nó. Ai có thể tự tin nói rằng những người tự muốn cho mình là người thông minh nhất trong phòng lại không gặp những trở ngại nhất định từ chính những người xung quanh?
Một năm cũ đã sắp sửa qua đi, đây là thời điểm thích hợp nhất để mỗi người trong chúng ta tìm được cho mình một giá trị phù hợp nhất. Suy cho cùng, bạn có thể vừa là người thông minh nhất, tham vọng nhất, quan trọng nhất trong một căn phòng. Nhưng điều chắc chắn bạn cần phải làm để đạt được điều đó là chinh phục từng chút một những mục tiêu và hoạch định của chính mình; để sao cho những giá trị mình theo đuổi không cần phải được nói ra bằng môi miệng của chính mình, mà được tỏ rõ và nhận định bởi những người xung quanh.
Sự tương thông giữa nội tại và bề ngoài là một hành trình trưởng thành của mỗi người, dù xét theo bất kỳ khía cạnh nào của cuộc sống. Mong bạn trong ngày cuối cùng của năm 2022, chiêm nghiệm đôi chút về hành trình của mình trong năm vừa qua, và tìm được cho mình một mục tiêu để phấn đấu trong năm sau.
Tháng Mười Hai cuối năm bận rộn, có một chút khoảng ngơi nghỉ để sếp và nhân viên nói chuyện cùng nhau. Cả hai nói về một nhân vật khác không có mặt ở đó. Sếp bảo nhân viên, trong một căn phòng, thì A luôn muốn được biết tới (thông qua thể hiện), mình là người thông minh nhất trong phòng.
The smartest person in the room – người thông minh nhất trong phòng là một nhận định, một nhãn dán, một mục tiêu mà cá nhân mỗi người có thể tự định đoạt cho riêng mình. Nhân viên lúc đó, qua câu chuyện với sếp, tự vấn bản thân mình, rằng liệu chúng ta có đang nỗ lực (có thể là trong vô thức) để trở thành một kiểu người như thế nào đó trong xã hội không?
Bạn có thể là người chăm chỉ nhất, bạn có thể là người may mắn nhất, bạn có thể là người cầu toàn nhất, bạn có thể là người có nhiều kinh nghiệm nhất, bạn có thể là người giàu nhất, bạn có thể là người đẹp nhất, bạn có thể là người quan trọng nhất. Có rất nhiều biến số, dán nhãn mà một người có thể trở thành trong suốt sự nghiệp của bản thân.
Việc bạn tự nhận định bản thân là như thế nào trong một căn phòng, hẳn sẽ cần đến việc nhìn nhận thấu đáo về bản thân. Tuy vậy, để trở thành một cá nhân được người khác dán nhãn giống với nhận định của chính bản thân, lại là một điều không dễ dàng. Sẽ có những người không thể nhận thức được rằng bản thân mình muốn trở thành như thế nào. Còn có những người lại quá tập trung vào sự phát triển và chính kiến của bản thân mà bỏ qua những nhận định của người xung quanh.
Ở câu chuyện với sếp, sếp nhận định A là người thông minh nhất trong phòng là ý kiến, một nhãn dán mang tính khách quan của sếp. Cá nhân A có hoặc có thể không có nhận thức tương tự, nhưng việc sếp nhận định A là như vậy cũng có giá trị tương đương, bởi những hành động, thể hiện, lời nói của A khiến cho người khác đánh giá A là như thế – một mối tương quan mật thiết giữa nội tại và cách mà nó lộ tỏ ra bên ngoài.
Điều đó có quan trọng không? Khả năng đồng nhất những gì bạn muốn mình trở thành và được người khác ghi nhận một cách rõ ràng?
Chúng ta, cứ mỗi năm trôi qua, lại có một quãng thời gian vào mỗi dịp cuối năm để nhìn nhận về bản thân. Những người bỏ qua điều này, hiển nhiên vẫn cần nhiều hơn đến sự trưởng thành về tâm trí, tư tưởng. Nếu bạn đã có thể dành thời gian lắng lặng vào dịp cuối năm để ngẫm nghĩ lại bản thân mình đã được và mất những gì trong năm qua, hiển nhiên, con đường phía trước cần phải đi sẽ mạch lạc, giàu quyết tâm và thuận lợi hơn bao giờ hết.
Nhân viên, sau cuộc nói chuyện với sếp, cũng mường tượng rõ về việc bản thân mình muốn trở thành một người như thế nào trong một căn phòng với những cá nhân có những dự định, mong cầu, và thế mạnh riêng. Nhân viên nghĩ rằng, giữa những con người chăm chỉ, quan trọng, hay đẹp đẽ, nhân viên muốn trở thành người tham vọng nhất.
Tham vọng như một con dao hai lưỡi vậy. Sẽ có những người nhận thấy tham vọng và nghĩ rằng bạn là một người có mục đích và biết nỗ lực trong cuộc sống, từ đó mà đánh giá hay kết giao với bạn tốt hơn. Cũng sẽ có những người cho rằng sự tham vọng của bạn là một điều đáng dè chừng, và từ đó mà có những hành vi, suy thức tương đương. Dễ thấy, dù bạn có muốn và nhìn nhận bản thân là một người có nhãn dán như thế nào đi chăng nữa, thì vẫn luôn có mặt xấu và tốt đi kèm nó. Ai có thể tự tin nói rằng những người tự muốn cho mình là người thông minh nhất trong phòng lại không gặp những trở ngại nhất định từ chính những người xung quanh?
Một năm cũ đã sắp sửa qua đi, đây là thời điểm thích hợp nhất để mỗi người trong chúng ta tìm được cho mình một giá trị phù hợp nhất. Suy cho cùng, bạn có thể vừa là người thông minh nhất, tham vọng nhất, quan trọng nhất trong một căn phòng. Nhưng điều chắc chắn bạn cần phải làm để đạt được điều đó là chinh phục từng chút một những mục tiêu và hoạch định của chính mình; để sao cho những giá trị mình theo đuổi không cần phải được nói ra bằng môi miệng của chính mình, mà được tỏ rõ và nhận định bởi những người xung quanh.
Sự tương thông giữa nội tại và bề ngoài là một hành trình trưởng thành của mỗi người, dù xét theo bất kỳ khía cạnh nào của cuộc sống. Mong bạn trong ngày cuối cùng của năm 2022, chiêm nghiệm đôi chút về hành trình của mình trong năm vừa qua, và tìm được cho mình một mục tiêu để phấn đấu trong năm sau.
Share this:
Like this: