Bí mật thì cũng có nhiều loại bí mật. Bí mật gia truyền là tiền tài. Bí mật trong kinh doanh thì được xem là xương sống của doanh nghiệp. Bí mật trong gia đình thì như một quả bom nổ chậm. Bí mật quốc gia thì được xem là điều cấm kỵ. Bạn thấy đấy, bủa vây quanh ta là những bí mật mà có đôi lúc cuốn ta vào trong vô thức. Nhìn ngang nhìn dọc, ai cũng có bí mật của riêng mình, và ngay cả ta cũng thế nhưng mấy ai thực sự nhận ra cái giá của bí mật?
Những người thân thiết xung quanh ta ít nhiều cũng có bí mật của riêng họ. Sẽ có những bí mật nho nhỏ được thầm thì chia sẻ với bạn, như một sự tin tưởng tuyệt đối mà ta dành cho nhau. Nhưng có những bí mật sâu thẳm, xấu hổ hay thậm chí là gây rúng động nếu bị lộ ra. Đôi lúc chính ta cũng sẽ phải tự hỏi, rằng liệu những người thân cận, đáng mến mà ta hết mực tin tưởng sẽ phản ứng thế nào khi những bí mật thầm kín nhất bị phơi bày trước họ. Liệu tình cảm và suy nghĩ của họ về ta sẽ vẫn sẽ vẹn nguyên chứ? Thật khó để trả lời có phải không?
Ta thật không dám liều lĩnh để đối diện với hậu quả đó.
Bí mật có sức hút khó cưỡng khiến con người phải nói về nó. Xoay quay bí mật là sự tọc mạch, là nỗi ám ảnh, là những mánh mung, sợ hãi, lắng lo, tủi hổ. Con người ta khi đối diện trước bí mật sẽ có rất nhiều cách ứng phó – nhưng tuyệt nhiên cách ít người làm nhất là từ chối đón nhận cái bí mật đó. Rốt cuộc thì chúng ta có gì sai, khi chúng ta vẫn vô thức thu thập thông tin để sinh tồn theo một lẽ đầy bản năng.
Bạn có cưỡng lại được sức hút của bí mật không?
Nếu nói về bí mật, nó luôn đi kèm với điều tiếng, kiểu gì cũng vậy, theo cách này hay cách khác. Phụ nữ mà nhiều bí mật thì thật chẳng đáng tin, nhưng nếu cô ấy không có bí mật gì thì lại chẳng có nhiều sức quyến rũ tới đàn ông. Đàn ông thì vốn dĩ lại chẳng có nhiều bí mật, nhưng nếu đã có thì bí mật nào cũng to và một khi bị lộ là trời đất đảo lộn: từ ngoại tình, gian lận trong kinh doanh, sở thích tình dục trái khoáy, hay sống trái với giới tính thật sự… đây là chỉ điểm một vài trường hợp đã là mẫu số chung mà điển hình là hai sự kiện khuynh đảo giới showbiz gần đây là Jack và Ngô Diệc Phàm.
Nói vậy, có cách nào để chống lại cái bản năng của chúng ta không? Bí mật càng lớn đồng nghĩa với việc ta càng cảm thấy sức lực bị bòn rút để che đậy nó. Bí mật càng lớn thì càng như một quả tạ nặng ký đè trong lòng ta. Vốn dĩ chúng ta chẳng hề mạnh mẽ về tinh thần như ta vẫn lầm tưởng. Mỗi ngày ta phải nơm nớp âu lo, rằng liệu ta có còn đủ sức để che đậy cái bí mật quá lớn đó không. Ta đã nhận ra rằng mọi bí mật đều có cái giá của riêng nó.
Nhưng hữu duyên thế nào khi những con người vô tư, vô tội được lôi vào những câu chuyện vô thưởng vô phạt và rồi bị cuốn vào bí mật của một ai đó khác. Nếu bản thân ta là một người bị dính vào bí mật của một ai khác thì ta buộc phải có trách nhiệm giữ gìn cái bí mật đó như của riêng mình. Nếu ta không làm được điều đó, nhiều khả năng ta cũng sẽ đánh mất một mối quan hệ, theo một cách vô lý. Ta bị cuốn vào hình thái xã hội mà ở đó đòi hỏi ta phải biết rõ quy tắc gìn giữ một mối quan hệ là không nói ra bí mật của người khác. Khi được trao gửi bí mật, ta được “thăng hạng” và nắm giữ vai trò quan trọng hơn trong lòng đối phương và ta xem như vậy là một điều “tốt” mà tạm quên đi trách nhiệm phải gìn giữ một cái bí mật động trời (hay không). Vậy là thêm một gánh năng vô hình mà ta chưa bao giờ đòi hỏi, giống như chính ta cũng không có nỗi niềm của riêng mình vậy đó.
Cuộc sống này vốn dĩ cần nhiều người biết lắng và lặng nghe hơn là người nói và muốn tạo ra sức ảnh hưởng tới người khác. Chúng ta cần nhiều thêm hơn những người sống vô tự, đầy dũng khí để không phải thỏa hiệp với những thói đời xấu xa, dễ tiêm nhiễm. Ta cần đặt ra tiêu chuẩn của riêng mình, định rõ rào cản và giới hạn đạo đức của ta để tuân thủ, rồi từ đó những bí mật không nảy nở sinh sôi để khiến ta phải mệt mỏi, nhọc lòng mà đi che đậy.
Sự thật mất lòng vẫn còn hơn là một tấm lòng đầy rẫy bí mật mà chẳng giúp ích gì được cho chính ta cả.
Thiết nghĩ, khi ta là những cá nhân chính trực, sống thẳng thắn, khẳng khái thì cuộc sống của ta chắc chắn sẽ nhẹ nhàng, thư thái và bình yên hơn. Càng trưởng thành, chẳng phải ta càng nhìn nhận ra được rằng mục đích tồn tại trên cuộc đời này của ta là để được hạnh phúc sao? Bí mật, dù của ta hay của người, cũng là thứ tồn tại để khiến cái niềm an vui trong cuộc sống vơi bớt đi vài phần.
Cái giá của bí mật chính là sự vô tư và bình yên trong tâm thức.
Nếu có ai muốn bạn biết bí mật của họ hãy nhẹ nhàng từ chối, vì lợi ích của chính bạn. Đây chỉ là quan điểm cá nhân của chính Rose thôi nhé.
Bí mật thì cũng có nhiều loại bí mật. Bí mật gia truyền là tiền tài. Bí mật trong kinh doanh thì được xem là xương sống của doanh nghiệp. Bí mật trong gia đình thì như một quả bom nổ chậm. Bí mật quốc gia thì được xem là điều cấm kỵ. Bạn thấy đấy, bủa vây quanh ta là những bí mật mà có đôi lúc cuốn ta vào trong vô thức. Nhìn ngang nhìn dọc, ai cũng có bí mật của riêng mình, và ngay cả ta cũng thế nhưng mấy ai thực sự nhận ra cái giá của bí mật?
Những người thân thiết xung quanh ta ít nhiều cũng có bí mật của riêng họ. Sẽ có những bí mật nho nhỏ được thầm thì chia sẻ với bạn, như một sự tin tưởng tuyệt đối mà ta dành cho nhau. Nhưng có những bí mật sâu thẳm, xấu hổ hay thậm chí là gây rúng động nếu bị lộ ra. Đôi lúc chính ta cũng sẽ phải tự hỏi, rằng liệu những người thân cận, đáng mến mà ta hết mực tin tưởng sẽ phản ứng thế nào khi những bí mật thầm kín nhất bị phơi bày trước họ. Liệu tình cảm và suy nghĩ của họ về ta sẽ vẫn sẽ vẹn nguyên chứ? Thật khó để trả lời có phải không?
Ta thật không dám liều lĩnh để đối diện với hậu quả đó.
Bí mật có sức hút khó cưỡng khiến con người phải nói về nó. Xoay quay bí mật là sự tọc mạch, là nỗi ám ảnh, là những mánh mung, sợ hãi, lắng lo, tủi hổ. Con người ta khi đối diện trước bí mật sẽ có rất nhiều cách ứng phó – nhưng tuyệt nhiên cách ít người làm nhất là từ chối đón nhận cái bí mật đó. Rốt cuộc thì chúng ta có gì sai, khi chúng ta vẫn vô thức thu thập thông tin để sinh tồn theo một lẽ đầy bản năng.
Nếu nói về bí mật, nó luôn đi kèm với điều tiếng, kiểu gì cũng vậy, theo cách này hay cách khác. Phụ nữ mà nhiều bí mật thì thật chẳng đáng tin, nhưng nếu cô ấy không có bí mật gì thì lại chẳng có nhiều sức quyến rũ tới đàn ông. Đàn ông thì vốn dĩ lại chẳng có nhiều bí mật, nhưng nếu đã có thì bí mật nào cũng to và một khi bị lộ là trời đất đảo lộn: từ ngoại tình, gian lận trong kinh doanh, sở thích tình dục trái khoáy, hay sống trái với giới tính thật sự… đây là chỉ điểm một vài trường hợp đã là mẫu số chung mà điển hình là hai sự kiện khuynh đảo giới showbiz gần đây là Jack và Ngô Diệc Phàm.
Nói vậy, có cách nào để chống lại cái bản năng của chúng ta không? Bí mật càng lớn đồng nghĩa với việc ta càng cảm thấy sức lực bị bòn rút để che đậy nó. Bí mật càng lớn thì càng như một quả tạ nặng ký đè trong lòng ta. Vốn dĩ chúng ta chẳng hề mạnh mẽ về tinh thần như ta vẫn lầm tưởng. Mỗi ngày ta phải nơm nớp âu lo, rằng liệu ta có còn đủ sức để che đậy cái bí mật quá lớn đó không. Ta đã nhận ra rằng mọi bí mật đều có cái giá của riêng nó.
Nhưng hữu duyên thế nào khi những con người vô tư, vô tội được lôi vào những câu chuyện vô thưởng vô phạt và rồi bị cuốn vào bí mật của một ai đó khác. Nếu bản thân ta là một người bị dính vào bí mật của một ai khác thì ta buộc phải có trách nhiệm giữ gìn cái bí mật đó như của riêng mình. Nếu ta không làm được điều đó, nhiều khả năng ta cũng sẽ đánh mất một mối quan hệ, theo một cách vô lý. Ta bị cuốn vào hình thái xã hội mà ở đó đòi hỏi ta phải biết rõ quy tắc gìn giữ một mối quan hệ là không nói ra bí mật của người khác. Khi được trao gửi bí mật, ta được “thăng hạng” và nắm giữ vai trò quan trọng hơn trong lòng đối phương và ta xem như vậy là một điều “tốt” mà tạm quên đi trách nhiệm phải gìn giữ một cái bí mật động trời (hay không). Vậy là thêm một gánh năng vô hình mà ta chưa bao giờ đòi hỏi, giống như chính ta cũng không có nỗi niềm của riêng mình vậy đó.
Cuộc sống này vốn dĩ cần nhiều người biết lắng và lặng nghe hơn là người nói và muốn tạo ra sức ảnh hưởng tới người khác. Chúng ta cần nhiều thêm hơn những người sống vô tự, đầy dũng khí để không phải thỏa hiệp với những thói đời xấu xa, dễ tiêm nhiễm. Ta cần đặt ra tiêu chuẩn của riêng mình, định rõ rào cản và giới hạn đạo đức của ta để tuân thủ, rồi từ đó những bí mật không nảy nở sinh sôi để khiến ta phải mệt mỏi, nhọc lòng mà đi che đậy.
Sự thật mất lòng vẫn còn hơn là một tấm lòng đầy rẫy bí mật mà chẳng giúp ích gì được cho chính ta cả.
Thiết nghĩ, khi ta là những cá nhân chính trực, sống thẳng thắn, khẳng khái thì cuộc sống của ta chắc chắn sẽ nhẹ nhàng, thư thái và bình yên hơn. Càng trưởng thành, chẳng phải ta càng nhìn nhận ra được rằng mục đích tồn tại trên cuộc đời này của ta là để được hạnh phúc sao? Bí mật, dù của ta hay của người, cũng là thứ tồn tại để khiến cái niềm an vui trong cuộc sống vơi bớt đi vài phần.
Nếu có ai muốn bạn biết bí mật của họ hãy nhẹ nhàng từ chối, vì lợi ích của chính bạn. Đây chỉ là quan điểm cá nhân của chính Rose thôi nhé.
Share this:
Like this: