fbpx
SHORT PROSES

Kỷ niệm yêu thích của bạn thuở ấu thơ là gì?

Kỷ niệm yêu thích của bạn thuở ấu thơ là gì? Liệu câu hỏi có dễ để trả lời như bạn vẫn tưởng không?

Lặng lẽ trong gian phòng le lói ánh đèn từ những thiết bị điện tử, trống vắng và cô đơn là cảm xúc thuần chất nhất của Hồng vào lúc này. Những tưởng Sài Gòn sẽ mạnh mẽ hơn sau khoảng thời gian bệnh tật tung hoành từng ngóc ngách xóm nhỏ ở cái thành phố lúc nào cũng tràn trề sức sống, vậy mà giờ đây âm thanh vắng lặng của đêm tối tĩnh mịch càng khiến cho Hồng trở nên trầm lắng hơn bao giờ hết.

Tiếng thở của cô thật dài, thật nhẹ, như đan lồng cùng từng nhịp đập thình thịch của trái tim thổn thức. Có lẽ đây là khoảnh khắc mà Hồng cảm thấy nhận được mình là một người trưởng thành cô đơn đến tột cùng. Trăn trở mãi không thể nào chìm vào được giấc ngủ, Hồng lại táy máy những ngón tay trên màn hình điện thoại cảm ứng. Lần lựa hết nội dung này đến nội dung khác, bất giác Hồng dừng lại ở một câu hỏi thật khó để trả lời:

Kỷ niệm yêu thích của bạn thuở ấu thơ là gì?

Chuyến hành trình lật dở những hồi ức xưa cũ như một cơn thủy triều ập đến, choán ngự bên trong tâm trí của Hồng, cô rời mắt khỏi màn hình điện thoại, vắt tay lên trán rồi nhắm lặng đôi mắt lại. Nhịp thở đều đều, chậm rãi như thể chủ đích của Hồng là muốn hồi tưởng lại ký ức thuở ấu thơ trong chính giấc mơ của mình.

Luồng suy nghĩ đan xen, hỗn tạp dần dần được tách bạch, mọi thứ dần hiện rõ nét hơn. Hồng nhớ về cái quãng thời gian khi còn là một đứa trẻ 6, 7 tuổi. Đó là một tuổi thơ đẹp và Hồng biết rõ điều đó. Cái tuổi bé tí hin của Hồng là những tháng năm vô tư, đầy ấp những ký ức đáng nhớ, về những tiếng cười giòn tan được chia sẻ cùng những đứa trẻ cùng độ tuổi trong khu tập thể.

Tháng ngày tươi đẹp đó tắm mình trong mồ hôi vì những lần rượt đuổi trốn tìm, còn không là bày trò phiêu lưu mạo hiểm hay leo trèo tinh nghịch. Tháng ngày tươi đẹp đó là những lấm tấm bụi cát dính đầy khắp người, vì lũ trẻ thích rủ nhau thành tụm đi khám phá môi trường sống xung quanh chúng: chui vào những bãi cát, công viên, trèo tường, nhảy chân sáo ở những con đường mòn vắng người lui tới. Tháng ngày tươi đẹp đó là những lúc mè nheo, lã chã nước mắt rơi vì tụi đàn anh cậy quyền lớn hơn 2, 3 tuổi mà thỉnh thoảng bày những trò hù dọa nhau. Nhưng rốt cuộc thì xí xóa hết, vì lũ trẻ sức mấy mà thù dai dẳng hay suy nghĩ tiêu cực như người lớn. Tụi trẻ chỉ mong được ăn ngon, ngủ đủ và có sức mà chơi cùng nhau mỗi cuối ngày.

Hồng nhớ Hiếu, nhớ Nam, nhớ Tuấn, nhớ Mai, nhớ My, nhớ Hà, nhớ Tèo… là những đứa nhớ mặt đặt tên trong ký ức của Hồng, là vì tụi này thân với nhau nhất. Có nhiều cái tên bị trôi vào quên lãng, nhưng mặt mũi thì vẫn còn có thể mường tượng ra đôi phần.

Khu tập thể nơi Hồng từng sống cũng chỉ như một trạm dừng chân của những bậc phụ huynh đang đi tìm con đường sự nghiệp của bản thân, sẽ có những người sớm rời đi, hay muộn hơn, còn có những đến giờ vẫn còn ở nơi chốn cũ, không chia cắt mình với những kỷ niệm chất đầy theo tháng năm. Ba mẹ Hồng vẫn còn ở đó, mỗi lần Hồng về lại thì chỉ còn được nghe câu chuyện của cái Tèo trên lầu bốn vì nhà nó vẫn còn ở đó, Tèo làm bảo hiểm, mới cưới vợ được hai năm, giờ cũng đã có con. Trong khi Hồng thì một mình, nằm đếm tiếng đêm bao nhiêu dài để lịm vào giấc ngủ.

Nhưng ký ức rõ ràng nhất của Hồng là Hiếu, anh trai hơn hai tuổi ở khu tập thể đối diện. Hiếu có lẽ là cơn say nắng ngây ngô, trong sáng nhất của Hồng, và Hồng chỉ chợt nhận ra khi nghĩ về Hiếu vào lúc này đây. Hồng nhớ rõ nhất khuôn mặt, miệng cười của Hiếu, nhớ những ký ức gần gụi nhất giữa Hồng và Hiếu bởi cả hai rất thân với nhau thuở đó với đủ trò tinh nghịch. Trong ký ức của Hồng, chưa bao giờ Hồng và Hiếu giận dỗi quá lâu hay quá gay gắt. Duy chỉ có một lần hai đứa bất hòa đôi chút vì một việc gì đó, thế nhưng cũng chả giận được bao lâu khi mấy tiếng sau là hai đứa bắt đầu nói chuyện và làm lành với nhau.

Gia đình Hiếu có điều kiện hơn, mua cho Hiếu rất nhiều truyện tranh nổi tiếng lúc bấy giờ, đó là những tập truyện Yugi Oh! hay Tsubasa. Hồng ngày đó còn thích Thủy Thủ Mặt Trăng nữa cơ, nhưng đó là truyện của con gái nên Hiếu không hạp. Hiếu thì sáng tạo lắm, còn bày biện đủ mọi trò và thường dẫn đầu cả lũ trẻ chung khu tập thể để chơi mấy trò chơi mà hắn nghĩ ra. Nhờ cái quãng thời gian lớn cùng Hiếu đó mà giờ Hồng cũng trân quý sự sáng tạo trong mọi khía cạnh của cuộc sống hơn.

Hiếu chuyển đi khi Hồng dọn đến ở với ông bà vào năm lớp 4, lớp 5 gì đó. Hồng không nhớ rõ là khi nào, chỉ biết là Hiếu đã chuyển đi. Thi thoảng Hồng về nghỉ hè có thi thoảng gặp Hiếu về lại khu tập thể để gặp gỡ với đám bạn hàng xóm của mình. Có mấy lần Hồng thấy Hiếu và muốn bắt chuyện, mà chẳng hiểu sao lại ngần ngại mà bỏ qua. Một tình bạn đẹp, đáng trân quý đã trôi vào dĩ vãng như thế đó. Thật tiếc ghê.

Hồng giờ đây tự hỏi rằng Hiếu có bao giờ ngẫm nghĩ lại quãng thời gian trẻ con đó không. Có lẽ là không, nhưng đối với Hồng đây là kỷ niệm yêu thích nhất của Hồng thuở ấu thơ. Nó không đơn giản là một việc đã xảy ra đơn thuần, mà là với một đối tượng cụ thể. Nhờ có người đó mà tuổi thơ của Hồng trọn vẹn hơn, đáng trân quý và giữ gìn hơn. Cuộc sống buộc Hồng phải trưởng thành, phải đương đầu với mọi gánh lo toan và hẳn Hiếu cũng đã thay đổi và trưởng thành trên con đường mà định mệnh đã sắp đặt.

Định mệnh đã để con đường đi của Hồng và Hiếu giao nhau – dù chỉ trong quãng thời gian vài năm tuổi trẻ ngắn ngủi, nhưng đủ đẹp đẽ, thuần mộc và đáng nhớ để theo Hồng đi suốt cuộc đời này. Hồng mong rằng Hiếu ở một nơi nào đó, vẫn đang bình an trong bối cảnh dịch bệnh này, có lẽ nên tốt hơn Hồng, không cô đơn hay lặng lẽ như Hồng vào lúc này. Hồng mong rằng Hiếu khỏe mạnh, hạnh phúc và bằng lòng với mọi sự lựa chọn và thử thách mà cuộc sống này đặt ra trên từng quãng hành trình trưởng thành.

Hiếu là kỷ niệm yêu thích nhất của Hồng. Nghĩ đến thế, Hồng thấy tiếc nuối nhất là không còn nhớ được tên họ đầy đủ của Hiếu. Nhớ được nó thì Hồng đã lưu giữ trọn vẹn vào những dòng cuối cùng…

Còn bạn thì sao? Kỷ niệm yêu thích của bạn thuở ấu thơ là gì? Nhận ra câu trả lời liệu có dễ như bạn nghĩ hay không?

Kỷ niệm yêu thích của bạn thuở ấu thơ là gì? | So awkward, Rose
Kỷ niệm yêu thích của bạn thuở ấu thơ là gì?
error: Content is protected !!
%d bloggers like this: