fbpx

Học cách để trân trọng

Hãy học cách để trở thành một người biết trân trọng cuộc sống, có trí mẫn và nhận thức tinh nhạy - Mindfulness thay vì là một người chỉ luôn chạy theo những vướng bận, lo lắng và toan tính - Mind full.

Loài người chúng ta kỳ lạ lắm. Bởi tuy rằng sở hữu trí thông minh vượt bậc nhưng chúng ta thường là những người không biết trân trọng những gì của hiện tại.

Nghĩ thử mà xem, chúng ta có thể bỏ lỡ hoặc xem nhẹ những hành vi tử tế của những người xung quanh, hoặc có thể là một người bạn luôn có những ý kiến thẳng thắn với chủ đích chỉ muốn bạn tốt hơn, những lời căn dặn của mẹ về vấn đề giữ gìn sức khỏe, những đêm ngủ ngon giấc và tỉnh dậy vào ngày hôm sau với một tinh thần tích cực, những con người chân thành ở xung quanh, sức khỏe lúc dồi dào nhất, tuổi trẻ, sự nhạy cảm và tinh nhạy của một người hướng nội…

Tất cả những gì chúng ta bỏ lỡ sẽ chỉ được nhìn thấy một cách trọn vẹn nhất khi bị thiếu hụt đi cảm giác an toàn, hay không dư dả một yếu tố nào đó trong cuộc sống như sức khỏe, thời gian, kinh tế.

Nghĩ thử mà xem số lần chúng ta đã phải đọc tin tức hay nghe chuyện về một người trẻ qua đời vì ung thư mãn tính, về những mối quan hệ lâu năm đổ vỡ, về một cơ hội việc làm bị ngó lơ bởi ứng viên giàu năng lực, về một mối quan hệ chớm nở nhưng sớm lụi tàn vì những hiểu lầm hay lí cớ vụn vặn, về những người trẻ nhưng sớm bị ảnh hưởng, tiêm nhiễm bởi những thói hư hại người…

Con người liệu có thể nào mãi buồn? Khi những vấp váp và sai phạm trải qua đã dần nguôi ngoai thì chúng ta sẽ học cách để vượt lên trên nỗi buồn đó. Nhưng đến một lúc khi chúng ta không còn có nhiều sự lựa chọn thì nỗi buồn đó có còn là cảm giác tồi tệ nhất mà chúng ta có thể nhận thấy được nữa không? Bi ai, sầu thảm, đớn đau, vụn vỡ, đâu là giới hạn sâu nhất của vực thẳm tăm tối của cảm xúc?

Kẻ đầu bạc tiễn người còn xanh tóc về thế giới bên kia? Người chồng bị vuột mất đôi bàn tay hao gầy của người vợ chỉ vì những sự lựa chọn sai lầm của chính anh ta? Hay là chính chúng ta cảm thấy bất lực với bản thân trong một hoàn cảnh nhọc nhằn, đầy cam go, thử thách? Đâu sẽ là giới hạn cuối cùng của niềm đau?

Học cách để trân trọng cuộc sống - So awkward, Rose

Vốn dĩ chúng ta đều nhận thức được rằng, nếu không có sự tồn tại của bóng tối, chúng ta sẽ chẳng nhận ra được ánh sáng. Nếu không có tà ác sẽ chẳng thể nào có chính nghĩa. Nếu không có lửa sẽ chẳng bao giờ có khói. Nếu không có những niềm đau thì làm sao biết trân quý niềm hạnh phúc, phải thế không?

Vậy cớ gì chúng ta lại bỏ qua những điều đơn giản của hiện tại? Những điều tuy nhỏ nhặt nhưng thường bị bỏ lơ hay mặc nhiên cho rằng nó vốn dĩ sẽ phải là như thế? Ngoài việc chúng ta được khuyên nhủ rằng hãy luôn lan tỏa luồng suy nghĩ và năng lượng tích cực, tại sao chúng ta lại ít được khuyên nhủ rằng hãy học cách hay làm sao để biết trân quý những điều vốn đỗi bình thường trong tâm thức, nhưng lại là may mắn khi chúng ta lâm vào hoàn cảnh ngặt nghèo? Làm sao? Phải làm sao để thực sự biết trân trọng cuộc sống này thông qua những điều vốn dĩ rất nhỏ nhặt nhưng để có thể xảy ra lại là cả những nỗ lực và sự thầm lặng của những người trao đi, với niềm vui của họ được gieo vào từng hành vi, nghĩa cử đáng trân trọng đó tới người nhận là chúng ta và phải thực sự để tâm để nhận thấy được?

Hãy đừng chỉ dừng lại ở việc suy nghĩ tích cực, bởi điều đó không đủ để chúng ta trưởng thành và trở nên tốt hơn.

Cũng là chủ đề này, Rose muốn khơi lại một câu chuyện từng được lan truyền trong cộng đồng mạng với tiêu đề “chàng trai bán thân để cứu chữa cho mẹ bị ung thư”. Tóm gọn là bạn này giàu kinh nghiệm và từng là chủ một start-up về game, nay sẵn lòng bán đi chất xám, thời gian, sức lao động để có tiền cứu chữa cho người mẹ đang bị ung thư giai đoạn di căn. Đó là một câu chuyện buồn và đáng để suy ngẫm, không có gì bàn cãi. Tuy nhiên câu chuyện nên được nhìn ở một khía cạnh về sự trân trọng những gì chúng ta vốn dĩ đang sở hữu, nhưng lại xem nhẹ và coi nó là một điều hiển nhiên cho đến khi bị vuột khỏi tầm tay và đó là sức khỏe của người mẹ, là thời gian, là kinh tế, là sự độc lập và tự do trong quyền lựa chọn của người con trai hiếu kính.

Học cách để trân trọng cuộc sống - So awkward, Rose
Mindfulness là một hình thái tinh thần mà bất cứ ai cũng cần phải lãnh hội được để có thể sống tích cực và trọn vẹn hơn.

Bản thân Rose cũng không phải là một người biết cách để trân quý những gì mình đang có và cũng đang học cách để trân trọng. Những điều được nói ra ở đây không khiến Rose trở nên tốt đẹp hơn. Nhưng chính sự ý thức được rằng mình đang thiếu và cần phải thay đổi khiến cho sự lạc quan và tin tưởng vào chính bản thân mình trở nên lớn mạnh thêm hơn.

Cách tốt nhất để nhận ra những điều đáng quý hàng ngày, là dành thời gian ở một mình để suy nghĩ về những việc đã xảy ra. Nếu ngay lúc sự việc xảy ra, bạn đã không nhận ra để bày tỏ lòng cảm kích, hay đáp lại bằng một nghĩa cử hay một lời cảm ơn chân thành thì hãy để dành nó cho lần gặp gỡ tiếp theo. Cũng đừng quên rằng chúng ta cũng luôn phải tự dành tặng sự cảm kích chính chúng ta vì tất cả sự mạnh mẽ, tích cực, lòng vị tha, nhân ái và chân thành khi đối diện với một thế giới đầy những khó khăn, bất công và định kiến ngoài kia.

Hãy học cách để trở thành một người biết trân trọng cuộc sống, có trí mẫn và nhận thức tinh nhạy – Mindfulness thay vì là một người chỉ luôn chạy theo những vướng bận, lo lắng và toan tính – Mind full. Chỉ có như thế, cuộc đời sẽ trở nên tích cực và có ý nghĩa hơn rất nhiều. Cũng hãy đừng để một ai khác xâm phạm hay làm gián đoạn đến tâm trí an yên của chính bản thân. Bởi trạng thái mindfulness này vốn dĩ sẽ tốn rất nhiều thời gian mới có thể đạt được.

error: Content is protected !!
%d bloggers like this: